Lời Tác Giả: Tôi có một sinh viên người Thuận An, TP Huế. Ông bà nội của cậu ấy đều bị giết trong Tết Mậu Thân 1968. Ông nội cậu là một bác sĩ quân y phải ở lại đơn vị trực tết nên bà nội phải từ Thuận An lên Huế ăn tết cùng chồng. Tảng sáng mùng 2 Tết, ông nội đã bị bộ đội quân GP giết chết khi họ tiến vào còn bà nội thì bị bắt giam nhưng vì bà còn trẻ (22 tuổi) nên bị bắt đi đào hố chôn người trên Bãi Dâu ngay trong đêm mùng 2 Tết. Do thấy chôn cả người đang sống nên bà đã lao xuống dòng Sông Hương để chạy trốn và đã bị bắn chết, 45 năm rồi vẫn chưa tìm được mộ. Tết này, hai anh em cậu ấy quyết định thuê đò dọc đi xuôi Hương Giang từ bến đò Tuần về cửa Thuận An để vào các làng ven Sông Hương dò tìm theo lời khuyên của một nhà ngoại cảm. Và cậu hi vọng sẽ có người vớt được xác bà trên dòng sông đem chôn. Cầu Trời Lạy Phật phù hộ cho anh em cậu ấy tìm được mộ bà nội để ba mạ cậu bớt đau thương. Nhân dịp tròn 45 năm biến cố Tết Mậu thân, tôi xin có một bài viết để sẽ chia nỗi lòng cùng quí vị độc giả gần xa.
NỖI ĐAU TẾT MẬU THÂN CHƯA CÓ PHÚT NÀO NGUÔI!
(Viết
theo lời của một sinh viên đại học tại Sài Gòn)
Anh sẽ
đưa em về thăm ba mạ bằng đò dọc
Để lần
theo dấu tích xưa xác bà nội bị dạt trôi
Bà đã
bị bắn chết giữa Tết Mậu Thân tức tưởi
Khi
lên Huế để đón xuân cùng ông nội em ơi!
Ông
nội bị giết chết ngay tảng sáng mùng Hai Tết
Bà nội
đang bàng hoàng thì bị quân GP bắt giam
Rồi họ
bắt đi đào hố hầm trên Bãi Dâu đêm ấy
Để
chôn sống những người đang quì lạy kêu van!
Bà sợ
chôn sống người, đã lao xuống bờ sông bỏ chạy
Họ
liền rượt bắn theo máu nhuộn đỏ Hương Giang
Sông
Hương mùa xuân nước trong xanh thẫm máu
Xác bà
nội dạt về đâu khi hồn lên tới Thiên Đàng?
May
ngày đó ba của chúng ta đang ở cùng cụ nội
Vì ba
mới tuổi lên hai nên bị cụ nội giữ lại nhà
Ông bà
nội đã “bỏ ba” không một lời trân trối
Xác
ông nội chôn gần, xác bà nội trôi xa!
Hai
mươi năm sau ba có gia đình và sinh hạ chúng ta
Ba mạ
đều chài lưới ven sông nuôi hai con ăn học
Anh
học Sài Gòn còn ở quê em vào trường y dược
Tết
này anh cầu mong tìm thấy mộ của bà!
Bãi
Dâu đây rồi, nhiều dãy hố hầm đào lỗ chỗ
Những
xác người Mậu Thân nay đâu còn đó mà tìm
Chỉ
còn lại những ca từ Trịnh Công Sơn đã hát
“Tôi
đã thấy, tôi đã thấy,
“Những
hố hầm đã chôn vùi thân xác anh em!”
Đò
lững lờ theo dòng Hương thơ mộng
Đây
làng Kim Long rồi tới bến Nguyệt Biều
Thuyền
qua Vỹ Dạ nơi thi nhân Hàn Mac Tử
Đã để
lại cho đời những tuyệt tác thơ yêu
Không
biết xác bà có dạt vào đây không em hỡi?
Mà qua
nơi này lòng anh như nghe dào dạt hồn thơ
Rồi
thuyền tới Đông Ba qua pháp trường Gia Hội
Nơi
ngàn người bị kết án oan vào Tết Mậu Thân xưa!
Thuyền
tiếp tục qua Chợ Dinh, Nam Phổ
Rồi
qua làng Bao Vinh về tới cửa Thuận An
Ôi xác
bà có còn chăng bên dòng sông ngàn thuở?
Để
chúng cháu thắp nén nhang nơi bà đã yên nằm!
Ông bà
nội ơi!
Chẵn
bốn mươi lăm năm rồi cả Huế Thương tê tái
Ai đã
gây ra cái chết oan khiên của hàng chục ngàn người?
Xin
trả lời cho chúng cháu hay, để đời đời không trở lại
Nỗi
đau Tết Mậu Thân chưa có phút nào nguôi!
Hà
Nội, 9/2/2013
Ts.
Đặng Huy Văn
No comments:
Post a Comment