Tết Quý Tỵ
Sáng mùng hai
Trời lất phất mưa xuân
Mưa đang rơi hay nước mắt rơi
Trên tượng đài Đức Thái Tổ?
Một ngàn lẻ ba năm rồi
Sao dân mình vẫn khổ?
Hỡi những kẻ đã ngộ xưng
“Đầy tớ của nhân dân”!
Các ngươi là đầy tớ của dân ư?
Vậy đã làm được gì tốt cho dân?
Sao ngày nào dân oan cũng đến đây
Thắp hương trước tượng đài khấn khứa?
Nhiều người xin Trẫm cho một gian nhà để ở
Vì đất nhà của tổ tiên đã bị đầy tớ cướp đi rồi!
Đầy tớ thì ở nhà lầu, ngủ biệt thự, dạo xe hơi
Còn ông bà chủ lại phải bán mặt cho đất
Bán lưng cho trời trên đồng ruộng?
Đầy tớ nuôi hàng chục vạn công an
Hét chủ nhà “Dời nhà!” là phải dời
“Giao ruộng!” đành bỏ ruộng
Gần bảy mươi xuân đã trôi qua rồi
Chủ nhà phải máu đổ xương rơi
Mà cơm còn chưa đủ ăn
Áo chưa đủ mặc
Trời ơi!
Đầy tớ mà sao
Muốn bắt ai thì bắt
Muốn giết ai thì giết?
Gần bảy mươi mùa xuân
Hàng vạn ông bà chủ bị chết oan!
Sau khi đã giết xong chủ nhà rồi
Đầy tớ mới phân bua: “Lỡ giết nhầm!
“Thôi! Xin ông bà chín bỏ làm mười
“Để giữ vững tình đoàn kết
“Hãy tập trung chống đế quốc
“Vì độc lập tự do là trên hết!
“Đất nước có độc lập tự do rồi
“Các ông bà chủ sẽ là tiên!
“Không còn có kẻ giàu người nghèo
“Khi Tổ Quốc được nối liền
“Trẻ con sẽ được đến trường
“Ông bà già sẽ vào nhà an dưỡng
“Đến ngày Bắc Nam thống nhất
“Cả muôn dân sẽ được ăn sung mặc sướng!
“Còn bọn đầy tớ chúng tôi thì rừng rú đã quen!”
Vậy mà nay
Khi Trẫm đã nghỉ ngơi
Sao dân cứ đến làm phiền?
Người thì đến nhờ tìm xác con
Năm xưa đi lính trên Trường Sơn bị chết
Người đến than vãn kêu ca
Sao cái số phận của đời con oan nghiệt
Cả ba má và anh em con
Đã bị giết oan vào đúng Tết Mậu Thân!
Người đến ca thán cả mấy anh chị em
Đều là những thuyền nhân
Đã bỏ mạng trên Biển Đông
Vì đút vàng cho công an để “vượt biên trái phép”!
Rồi những người đi biểu tình chống Tàu hôm nay
Đến cầu khẩn để không bị chính quyền đàn áp
Không bị bắt bớ tù đày bởi cảnh sát, công an!
Sao các ngươi nỡ bắt Trẫm đứng đây
Chịu đày đọa giữa trần gian?
Các ngươi tưởng thế là hay lắm ư
Hỡi cái bè đảng gian tham độc ác?
Các ngươi cướp bóc nhân dân
Hết cả hồn, mất cả xác
Rồi bắt Trẫm ra đứng giữa nắng mưa
Nghe những lời ai oán của dân sao?
Để cho các ngươi được ăn chơi
Hưởng phú quí dài lâu!
Các ngươi có biết đã làm vua
Là phải lo cho toàn dân trong cả nước
Không được phân biệt để dân miền này
Thù hận với miền kia
Không được chỉ vì “lợi ích nhóm” của mình
Mà cướp miếng ăn của nhóm khác
Sống ích kỷ hại nhân sao tránh được thời
Bị bạo loạn cách chia?
Các ngươi đã dụ nhân dân đổ máu xương
Suốt bao nhiêu năm để được ăn trên ngồi trốc
Nay chỉ vì đồng đô la mà lừa gạt cả cha ông
Bằng những mỹ từ để dâng đảo, nhượng Biển Đông:
“Tình hữu nghị anh em”, “16 chữ vàng”, “4 tốt”
Làm cổ Trẫm nghẹn trào, đau thắt từng khúc ruột!
Không lẽ các ngươi không biết hổ thẹn với núi sông?
Hỏi cả ngàn năm có triều đại nào như thời đại này không?
Sao Quý Tỵ đã đến rồi mà các ngươi chưa hối cải?
Dân chỉ đánh kẻ chạy đi chứ đâu đánh người chạy lại!
Hà Nội, Mùng 2 Tết Quý Tỵ
Ts. Đặng Huy Văn